Physical Address

304 North Cardinal St.
Dorchester Center, MA 02124

Chương 11: Bóng Đêm Ập Tới

Chương 11: Bóng Đêm Ập Tới

👉  Chương 12: >NET

Đêm hôm ấy, làng quê vốn yên tĩnh bỗng phủ một bầu không khí khác lạ. Tiếng chó sủa vang vọng đâu đó, rồi im bặt như có bàn tay vô hình bóp nghẹt.

Cô đang trong bếp rửa chén, Minh đứng ngoài sân, còn Hạo tựa lưng vào gốc cây, ánh mắt không rời khỏi cánh cổng. Sự hiện diện của họ như hai thế giới đối lập: một bên bình yên như hơi thở, một bên căng thẳng như lưỡi dao kề cổ.

Bỗng, một tiếng động mạnh vang lên. Cánh cổng sắt bị đạp tung, bóng người lao vào, nhanh và gọn như những bóng ma.

“Chúng đến rồi!” – Hạo gằn giọng, lao thẳng về phía trước.

Minh vội kéo cô ra sau lưng, ánh mắt đầy cảnh giác. Nhưng bọn chúng quá đông. Những gã đàn ông mặc áo đen, mặt che kín, tay lăm lăm gậy sắt và dao găm.

“Bắt con nhỏ đó!” – một kẻ quát lên.

Cô chưa kịp phản ứng thì một bàn tay thô bạo đã chụp lấy cánh tay cô. Minh lập tức tung cú đấm, máu văng ra, nhưng kẻ khác lại xông tới. Hạo không nói một lời, chỉ dùng sức mạnh tàn bạo quật ngã hai tên trong nháy mắt, động tác nhanh gọn như thể anh từng quá quen với bóng tối này.

Trong khoảnh khắc hỗn loạn ấy, cô nhìn thấy rõ sự khác biệt: Minh đánh trả vì muốn bảo vệ, đôi mắt anh bừng sáng lo âu và dũng cảm. Còn Hạo, từng đòn của anh lạnh lẽo như trút hết hận thù, giống một kẻ đã bước ra từ chính thế giới tàn bạo kia.

Tiếng gậy sắt va chạm, tiếng thét đau đớn vang vọng trong không gian chật hẹp. Mồ hôi, máu và nỗi sợ hòa lẫn. Cuối cùng, sau cuộc giằng co kịch liệt, bọn áo đen buộc phải rút lui, để lại lời đe dọa:

“Đây chỉ mới là cảnh cáo. Lần tới… mạng sống của nó sẽ không còn.”

Cô run rẩy ngồi sụp xuống, đôi vai nhỏ bé rung lên. Minh vội quỳ bên cạnh, nắm lấy đôi bàn tay cô, thì thầm:
“Đừng sợ. Anh ở đây.”

Hạo đứng cách đó vài bước, bàn tay vẫn còn dính máu, ánh mắt u tối nhìn hai người. Trong thoáng chốc, cô có cảm giác như anh không chỉ đang giận dữ với kẻ thù — mà còn với chính bản thân mình.

Khoảnh khắc ấy, cô biết: từ nay, cô không còn đường lùi. Cơn ác mộng đã bước ra đời thực, và cả Minh lẫn Hạo đều đã bị kéo vào vòng xoáy bi kịch cùng cô.


👉  Chương 12: >NET

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *