Đoàn Văn Báu: Khi Hết Duyên Mang Nghiệp
Có câu: “Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ, vô duyên đối diện bất tương phùng.” Khi duyên đã hết, mọi sự cưỡng cầu chỉ dẫn đến phiền não và nghiệp chướng. Câu chuyện của Đoàn Văn Báu và Thầy Thích Minh Tuệ là một minh chứng rõ ràng cho điều đó. Dù từng song hành cùng nhau trên hành trình bộ hành, nhưng với bản tính áp đặt, cao ngạo và luôn muốn kiểm soát, Báu đã tự tay cắt đứt mối duyên với thầy Minh Tuệ, biến mình từ “người đồng hành” thành kẻ tạo nghiệp.
Ban đầu, Đoàn Văn Báu xuất hiện như một người trợ giúp thầy Minh Tuệ, khiến nhiều người tin rằng anh ta là một người thiện chí, sẵn sàng hy sinh vì tăng đoàn. Tuy nhiên, càng về sau, bộ mặt thật của Báu ngày càng lộ rõ: không phải là sự tận tụy, mà là sự kiểm soát và áp chế thầy một cách quá đáng.
Dưới góc nhìn của một người tu hành, những gì Báu đã làm không chỉ là sự áp đặt, mà còn là một hình thức tạo nghiệp.
Những Hành Động Khiến “Giọt Nước Tràn Ly”
1. Dọa hành hung các vị sư: Một người tự nhận là hộ trì cho tăng đoàn nhưng lại có thái độ bạo lực, đe dọa sẽ “túm cổ đấm” các sư. Điều này đi ngược hoàn toàn với tinh thần từ bi của đạo Phật.
2. Xem thường các sư, quát nạt và bôi nhọ họ: Từ việc hỗ trợ, Báu dần biến thành kẻ độc đoán, thường xuyên chỉ trích, quát mắng các vị sư như thể mình là bề trên.
3. Dọa giải tán tăng đoàn: Một tăng đoàn không thể bị giải tán chỉ vì ý muốn của một cá nhân, nhưng Báu đã tự cho mình quyền kiểm soát tất cả. Điều này khiến thầy Minh Tuệ không thể tiếp tục chấp nhận.
4. Lời lẽ nặng nề về “con chó hoang”: Trong một đoạn video, Báu đã dùng những lời lẽ không phù hợp để nói về thầy Minh Tuệ, khiến nhiều người cảm thấy xót xa. Dù với mục đích trêu đùa hay không, những lời này đã thể hiện sự thiếu tôn trọng nghiêm trọng đối với người tu hành.
Dù đã tha thứ nhiều lần, nhưng cuối cùng, ngay cả một người tu hành cũng không thể mãi chấp nhận những áp chế vô lý từ Báu. Báu luôn cho rằng mình đúng, thường xuyên tranh cãi, lý luận và thậm chí còn dạy thầy cách tu. Điều này không chỉ thiếu tôn trọng mà còn đi ngược lại tinh thần “chánh niệm” của người xuất gia.
Báu từng đe dọa thầy sẽ bị xem là “phản động”, bị ép nhập quốc tịch khác và mất hết tất cả. Nhưng thực tế, một người tu hành như thầy Minh Tuệ vốn không có gì để mất.
Trong khi thầy Minh Tuệ chịu nhiều khó khăn, Báu lại thu về danh tiếng, tiền bạc và quyền lực từ YouTube, từ thiện và sự ủng hộ của người hâm mộ. Và điều đáng trách là quay qua mạ lị các thầy cách vô lý.
Cuối cùng, dù có cố gắng níu kéo đến đâu, duyên cũng đã tận. Sự áp đặt của Báu đã đi quá xa, đến mức ngay cả thầy Minh Tuệ cũng không thể tiếp tục chấp nhận. Sự thất bại của Báu không chỉ là mất đi sự tín nhiệm từ thầy mà còn là mất đi chính bản thân mình trong vòng xoáy tham – sân – si mà anh ta tự tạo ra.
Có thể Báu vẫn còn nhiều người ủng hộ, nhưng sự thật vẫn là sự thật: Không ai có thể áp chế một người tu hành để trục lợi mà không phải trả giá.