Trong một ngôi làng nhỏ yên bình, bà Hạnh, một người phụ nữ 70 tuổi, sống cô đơn trong căn nhà tranh cũ kỹ. Bà từng có một gia đình hạnh phúc với hai người con trai, nhưng thời gian và cuộc sống đã làm mọi thứ thay đổi. Người con cả, Nam, giờ đã lập gia đình, sống cùng vợ là Lan và hai đứa con nhỏ trong một ngôi nhà khang trang hơn ở thị trấn gần đó. Bà Hạnh, dù già yếu, vẫn cố gắng tự lo cho bản thân, nhưng sức khỏe ngày càng suy giảm, và cái đói luôn rình rập.

 

 

Nam nghe xong, thoáng chần chừ. Anh quay sang hỏi ý kiến Lan, vợ mình. Lan, một người phụ nữ thực dụng và luôn lo xa, lập tức phản đối. “1 triệu thì không lớn, nhưng biết bao giờ bà trả? Nhà mình cũng đang túng thiếu, anh đừng để bà lợi dụng mãi. Nếu cho vay, phải có giấy nợ, không thì sau này bà quên, chúng ta lại chịu thiệt,” Lan nói, giọng đầy nghi ngờ.

Dù không muốn, nhưng dưới áp lực của vợ, Nam đồng ý. Anh đến nhà mẹ, mang theo một tờ giấy và cây bút. Bà Hạnh, nhìn thấy con trai, mừng rỡ đón tiếp, nhưng khi Nam đưa ra tờ giấy nợ và yêu cầu mẹ ký, bà sững người. “Giấy nợ? Mẹ là mẹ con, con bắt mẹ ký giấy nợ chỉ để vay 1 triệu sao?” bà hỏi, giọng nghẹn ngào. Nam cúi đầu, không dám nhìn thẳng vào mắt mẹ, chỉ lặp lại lời Lan: “Mẹ ơi, vợ con bảo phải thế, không thì sau này phiền phức.”

Nhưng câu chuyện không dừng lại ở đó. Một tháng sau, khi bà Hạnh chưa kịp trả tiền – vì lương hưu của bà chỉ đủ để mua thuốc – Lan đến nhà bà, đòi nợ. Không chỉ vậy, Lan còn mang theo mấy người hàng xóm, lớn tiếng nói rằng bà cố tình không trả, rằng bà “lợi dụng con cái”. Tiếng ồn ào thu hút sự chú ý của cả làng. Bà Hạnh, xấu hổ và đau đớn, quỳ xuống van xin: “Mẹ già rồi, mẹ chỉ cần thời gian, con ơi, đừng làm mẹ nhục nhã thế này.”

Nhưng Lan không dừng lại. Cô ta giật lấy chiếc vòng bạc duy nhất còn lại của bà Hạnh – món đồ kỷ niệm từ thời chồng bà còn sống – và tuyên bố: “Đây là lãi suất! Bà không trả nổi thì để cái này bù.” Cả làng xôn xao, không ai dám can thiệp, chỉ lặng lẽ nhìn cảnh tượng đau lòng.

Tin tức lan nhanh, và câu chuyện về bà Hạnh bị con dâu ép viết giấy nợ, bị sỉ nhục vì 1 triệu đồng, đến tai một nhà báo địa phương. Bài viết được đăng lên mạng xã hội, gây phẫn nộ lớn. Nhiều người chỉ trích Nam và Lan, gọi họ là “người vô tâm”, “không có nhân tính”. Có người còn đến nhà bà Hạnh, mang gạo và tiền để giúp đỡ. Nhưng với bà, những thứ đó không thể xoa dịu vết thương trong lòng. Bà tự nhốt mình trong nhà, không muốn gặp ai, kể cả con trai.

Nam, dưới áp lực dư luận, quay lại xin lỗi mẹ. Nhưng bà Hạnh chỉ lặng lẽ nhìn con, nước mắt chảy dài: “Con không còn là con mẹ nữa. Mẹ chỉ cần tình thương, chứ không cần tiền của con.” Nam cúi đầu, nhưng quá muộn. Lan, dù bị chỉ trích, vẫn không hối hận, còn tiếp tục biện minh rằng cô “chỉ muốn bảo vệ gia đình”.

Câu chuyện kết thúc với hình ảnh bà Hạnh ngồi một mình bên hiên nhà, nhìn xa xăm. Làng xóm thì thầm, lòng người phẫn nộ, nhưng bà, người chịu tổn thương nhất, chỉ còn lại sự cô đơn và nỗi buồn không lời. 1 triệu đồng, một tờ giấy nợ, và một gia đình tan vỡ – tất cả bắt nguồn từ lòng tham và sự vô tâm.