Physical Address

304 North Cardinal St.
Dorchester Center, MA 02124

Chương 14: Vòng Vây Trong Đêm

Chương 14: Vòng Vây Trong Đêm

CHƯƠNG 15 : >> NET

Ánh lửa trong căn nhà bỏ hoang đã lụi dần. Cô ngồi dựa lưng vào vách gỗ mục, mắt vừa khép lại được đôi chút thì bất chợt một tiếng động khẽ vang ngoài cửa sổ.

Hạo lập tức đứng phắt dậy, ngón tay ra hiệu im lặng. Minh cũng nhanh chóng kéo cô lùi về phía sau. Không khí căng như dây đàn, chỉ nghe rõ nhịp tim dồn dập trong lồng ngực.

Rồi, tiếng bước chân nặng nề vang lên, bao vây bốn phía. Ánh đèn pin quét loang loáng xuyên qua khe cửa.

Một giọng nói quen thuộc gằn lên từ ngoài sân:
“Ông già tưởng giấu con nhỏ ở đây mà bọn tao không biết sao? Món nợ máu phải trả bằng máu!”

Cô cắn môi đến bật máu, đôi tay run rẩy. Minh xiết chặt bàn tay cô, trấn an:
“Anh sẽ không để chúng chạm đến em.”

Hạo nhìn quanh căn phòng, mắt sắc lạnh. Anh khẽ thì thầm:
“Chúng không chỉ muốn tiền. Chúng muốn thứ mà cha cô năm xưa đã giữ lại.”

Cô giật mình, tim đập thình thịch:
“Thứ gì…? Cha đã giữ cái gì?”

Nhưng chưa kịp nghe câu trả lời, cánh cửa đã bị đạp tung. Bóng người tràn vào, lấp đầy gian nhà chật hẹp.

Trận hỗn chiến nổ ra ngay tức khắc. Hạo xông lên, động tác dứt khoát như dã thú, quật ngã một tên chỉ bằng cú xoay người. Minh tuy không mạnh bằng, nhưng sự liều lĩnh và quyết tâm bảo vệ khiến anh không ngần ngại lao vào đối đầu trực diện.

Cô bị kéo ra ngoài qua cửa sau, tiếng hò hét và kim loại va chạm dồn dập sau lưng. Trong khoảnh khắc tháo chạy, cô thoáng nghe một tên trong bọn hét lớn:
“Đừng để con nhỏ thoát! Nó chính là chìa khóa để mở lại vụ đó năm xưa!”

Câu nói ấy khiến cô rụng rời. Chìa khóa… vụ đó năm xưa?

Rốt cuộc, món nợ không chỉ là tiền. Nó còn gắn liền với một bí mật kinh hoàng nào đó mà cả cha lẫn Hạo đều đã cố giấu kín.


Cuối cùng, nhờ con đường nhỏ men rừng, cả ba thoát khỏi vòng vây. Họ dừng lại bên bờ suối, thở hổn hển. Minh ôm lấy cô, kiểm tra từng vết xước. Hạo thì đứng cách đó vài bước, bóng anh nhập nhòa trong ánh trăng, đôi mắt giấu kín một cơn bão ngầm.

Cô nghẹn giọng hỏi:
“Hạo… cái mà họ nói… ‘chìa khóa vụ năm xưa’ là gì? Cha tôi đã giấu thứ gì?”

Hạo im lặng rất lâu, cuối cùng chỉ khẽ khép mắt, giọng nặng trĩu:
“Đó là thứ… đủ để thay đổi cả số phận gia đình em. Và cũng chính là nguyên nhân khiến tôi mất em.”

 CHƯƠNG 15 : >> NET

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *