Physical Address
304 North Cardinal St.
Dorchester Center, MA 02124
Physical Address
304 North Cardinal St.
Dorchester Center, MA 02124
Sau khi thoát khỏi vòng vây, cả ba tìm đến một túp lều gỗ nhỏ giữa rừng sâu. Ngọn đèn dầu leo lét hắt bóng lên vách gỗ, gương mặt mỗi người đều phủ kín mệt mỏi và lo âu.
Không còn đường lùi nữa. Cô quay sang nhìn Hạo, đôi mắt ngấn lệ:
“Anh nợ em sự thật. Em không thể chịu đựng thêm bóng tối này nữa.”
Hạo trầm mặc rất lâu, rồi cuối cùng thở dài, giọng khàn đặc:
“Năm xưa, cha em không chỉ vay tiền. Ông ấy từng giữ một tập hồ sơ quan trọng, liên quan đến một phi vụ rửa tiền và buôn lậu. Những kẻ đó… chính là người trong phi vụ ấy. Cha em tin rằng nếu giữ lại hồ sơ, một ngày có thể dùng nó đổi lấy sự an toàn cho gia đình. Nhưng chính vì vậy, ông và cả em trở thành mục tiêu.”
Cô chết lặng, đôi bàn tay run lên. Tất cả những tháng ngày tưởng bình lặng, hóa ra đều đặt trên nền tảng của một bí mật nguy hiểm.
Minh lặng im nghe, rồi bất chợt lên tiếng, giọng gay gắt nhưng lẫn cả xót xa:
“Vậy anh đã biết chuyện này từ lâu. Và đó là lý do anh rời bỏ cô ấy?”
Hạo siết chặt nắm tay, khẽ gật:
“Tôi chọn ra đi, thỏa hiệp với chúng để bảo vệ cô ấy. Nhưng cuối cùng… tôi vẫn thất bại.”
Không gian chìm trong lặng im. Cô nhìn hai người đàn ông — một người từng bỏ lại cô giữa những tổn thương, một người kiên trì ở bên bất chấp hiểm nguy. Trái tim cô đau đớn, nhưng cũng dần hiểu ra: tất cả họ đều bị cuốn vào vòng xoáy này, và không ai thật sự có ý làm tổn thương cô.
Minh bước đến, đặt tay lên vai cô, giọng kiên định:
“Chúng ta không cần chạy trốn mãi. Nếu tập hồ sơ đó còn tồn tại, nó chính là cách để chấm dứt tất cả.”
Cô ngẩng lên, ánh mắt lay động. Hạo nhìn sang, thoáng giật mình — bởi lần đầu tiên sau bao năm, anh thấy lại ngọn lửa trong mắt cô: không còn chỉ là nỗi đau, mà là quyết tâm đối diện số phận.
Đêm ấy, họ cùng nhau bàn bạc. Thay vì tiếp tục bỏ trốn, họ sẽ tìm cách lấy lại tập hồ sơ bị chôn giấu, đưa ra ánh sáng. Đó là con đường duy nhất để trả hết món nợ quá khứ.
Trong khoảnh khắc ấy, cô chợt cảm thấy: những bi kịch đã qua, dù xé nát lòng, cũng đang dần dẫn cả ba về một điểm chung — cơ hội để khép lại bóng tối và tìm thấy một ngày mai bình yên.
XEM TIẾP CHƯƠNG 16: >> NET